Biểu cảm cảm xúc vườn nhà em lớp 7

Biểu cảm cảm xúc vườn nhà em lớp 7

Hướng dẫn

Mùa xuân về lúc nào không rõ. Tôi nghe tiếng vườn gọi. Tôi chầm chậm gỡ chiếc cổng rong bước vào.

Cây mùỗm khoe vồng hoa mới. Hoa muỗm tua tủa trổ thẳng lên trời. Hoa nhài đã trắng xoá ở bên vại nước. Hoa gọi người bằng hương, bằng sắc. Những bông hoa nhài xinh, một màu trắng tinh khôi, hương ngạt ngào sực nức.

Hoa vườn có những màu cơ bản mà cây cọ của các hoạ sĩ chưa chắc đã hoà sắc nổi. Khi hoa nhài nở thì hoa bưởi cũng đua nhau nở. Từng chùm hoa bưởi, cánh trắng cũng chẳng kém gì hoa nhài, nhưng hoa bưởi lại có những tua nhị vàng ngấn lên giữa lòng hoa, chẳng khác gì những bông thủy tiên thu nhỏ. Hoa thơm nức ngào ngạt mang vẻ đẹp nồng hậu của các cô gái quê. Hoa bưởi là hoa cây còn hoa nhài là hoa bụi. Hoa cây có sức sống mạnh mẽ. Hoa bụi có chút gì giản dị hơn. Bông nhài trăm cánh như nhau, hương toả từ những cánh hoa. Nhưng hương bưởi và hương nhài chẳng bao giờ lẫn. Mỗi thứ hoa có tiếng nói riêng của mình.

Vườn chè sau nhà tôi cũng bắt đầu ra búp. Những búp chè xuân một tôm hai lá. Tôm màu lá mạ, lá ngấn một màu xanh non… Và dọc bụi tre, những lá già theo gió đông nam thổi về, trút một lượt dưới gốc. Tiếng tre kẽo kẹt là một thứ tiếng vườn. Không bao giờ quên nổi. Lá tre già bay bay trước gió, xao xác như thể từ đó trải một nỗi buồn nhẹ nhàng thầm kín. Nhưng cái buồn ấy dễ quên ngay, khi thấy trên các nhành tre mới là những tán xoan. Cả mùa đông, xoan phai thân phơi cành khô trước gió lạnh. Mà chỉ hơi xuân chớm đến, trên những càhh cây tưởng chừng như chết ấy, bỗng vỡ òa ra những chùm lộc biếc. Lộc xoan có màu ngọc lục sang trọng, nhìn ngắm mãi vẫn chưa hết vẻ đẹp của búp trên cành!

Và trong những tầng lá, những tán cây vườn ấy, mọi sinh vật đều tụ hội…

CẢM NGHĨ VỀ CẢNH VẬT: KHU VƯỜN NHÀ BÁC

Sau khi dạo quanh đất nước, nếm các vị ngọt bùi, ta bâng khuâng trở về với cội nguồn của nó: mảnh vườn quanh nhà sàn Bác. Đây là cái gôc của mùa xuân, cái gốc của mọi niềm vui, của màu xanh và vị ngọt bùi nở ra vô tận.
Vườn cây ôm tròn gần nửa vòng xung quanh ao cá cứ nở đầy nỗi thương nhớ không nguôi. Vị khế ngọt Ba Đình. Hồng xiêm Xuân Đỉnh cát mịn. Bưởi đỏ Mê Linh, ồ cái màu bưởi chín kì lạ sao, màu đỏ sẫm từng buông xuống mảnh đất tế cờ của Hai Bà Trưng. Hồng Liên Thôn! Cả một rặng cây hồng! Mùa đông, cây trụi hết lá, chỉ còn hàng trăm quả trĩu trịt trển cành màu hồng chói như hàng trăm chiếc đèn lồng cứ phập phập thở lửa giữa sương giá, ơi cái màu hồng thắm thiêt và vồn vã… Sum vầy muôn loài quả khác mang bóng dáng miền quê yêu thương. Bãi bờ Nam Bộ đậm vị phù sa trong mùi bưởi Biển Hoà. Lăng lờ Hương Giang phảng phất hương khói trên cành quít Hương Cần nhỏ nhắn và quả thanh trà tròn xinh xứ Huế. Thơ Kiều man mác dặm cát Tiền Điền quấn quyện cành hồng Nguyễn Du. Oi Bo treo lủng lẳng trĩu nặng thơm hương sa bồi quê hương năm tấn. Bưởi Đoan Hùng hiền lành khơi gợi hình ảnh bà bủ Việt Bắc đem quà tặng đoàn con Vệ quốc hành quân ngược bến Bình Ca lên chiến khu…
Mảnh vườn Bác nào có rộng hơn những mảnh vườn thôn dã. Ước chừng cũng xấp xỉ rộng bằng mảnh vườn làng Sen thuở ấu thơ. Nhưng do bàn tay sắp xếp của con người, ta có cảm giác rộng ‘rãi, thoáng đãng, tứ thời bát tiết hương sắc…

Nguồn: Vietvanhoctro.com