Cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh

Đề bài: Cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh

Bài làm

"Tôi đi học" là một cuốn hồi ký đầy xúc động của nhà văn Thanh Tịnh khi kể lại tâm sự của mình ngày đầu tiên được mẹ dắt tay tới trường trong buổi khai giảng đầu đời của con người.
Nhà văn Thanh Tịnh bằng giọng văn giản dị, hết sức chân thành, nhưng nhiều sức gợi cảm hấp dẫn thu hút người đọc tác giả đã đưa tới cho người đọc những cái nhìn mới mẻ trong những trang viết của mình. Nó vừa nhẹ nhàng, dịu dàng đằm thắm vừa thanh khiết ngọt ngào như mùa thu vàng mênh mang.

Nhân vật cái tôi trữ tình của tác giả Thanh Tịnh được khắc họa vô cùng mạnh mẽ gây ấn tượng lớn, xúc động để lại những ấn tượng cảm xúc khó phai trong lòng người đọc, người nghe, làm con người đọc khi gấp trang sách lại còn cảm thấy những dư âm của buổi tựu trường còn ngân vang mãi.

Tác giả Thanh Tịnh đã trải lòng mình qua từng dòng mực, trang sách đều chứa đựng vô vàn những cảm xúc vô cùng bâng khuâng nghẹn ngào xúc động của một cậu bé sáu tuổi lần đầu tiên tới trường, nhìn thấy bạn bè, thầy cô xung quanh mình, tất cả đều mới mẻ, trang nghiêm lung linh sắc màu.

Những dòng viết thể hiện tâm trạng hồi tưởng hoài niệm của tác giả về một tuổi thơ trong trẻo thanh khiết tựa giọt sương mai của mình. Nhà văn Thanh Tịnh đã viết những dòng "Tôi đã lâng lâng với khung cảnh mùa thu…Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ."

Trong tâm trạng ngỡ ngàng vừa mừng vui, vừa lo lắng tác giả nhìn mọi vật xung quanh mình đúng theo lối nghĩ của một em nhỏ, vừa cảm thấy lạ nhưng cũng rất quen thân thương lắm rồi, mà sao hôm nay lại có chút mới mẻ hồi hộp kỳ diệu.

Toi di hoc - Cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh
Phát biểu cảm nghĩ truyện "Tôi đi học" của Thanh Tịnh

Nhân vật tôi của tác giả đã nhìn ngắm mọi thứ xung quanh mình và cảm thấy cảnh vật xung quanh như có sự thay đổi thật sự. Ngay chính trong tâm hồn của tác giả cũng cảm thấy mình đang trưởng thành hơn vì hôm nay tác giả đánh dấu một sự kiện quan trọng trong cuộc đời mình đó là "Tôi đi học". Tác giả không còn thấy mình trẻ con nữa dù hôm qua vẫn còn đi đá bóng bắt dế với hội bạn thân như thằng Sơn, nhưng hôm nay đã khác, tác giả thấy mình trưởng thành thêm một bậc so với mấy bạn của mình.

Bất kỳ một đứa trẻ nào trên đời này đều có ngày đầu tiên tựu trường, lần đầu tiên rời xa vòng tay cha mẹ để bỡ ngỡ bên viên phấn trắng bảng đen, lần đầu tiên rụt rè làm quen với những người bạn mới, tất cả sẽ là những kỷ niệm đầu tiên không thể nào quên trong suốt cuộc đời của mỗi con người chúng ta. Để rồi mai sau, khi chúng ta lớn khôn, nghĩ về kỷ niệm ngày đầu tiên tựu trường không khỏi nghẹn ngào da diết nhớ

Lần đầu tiên chúng ta được khoác một chiếc cặp nhỏ nhắn xinh xinh trên vai với những tâm trạng bồi hồi xúc động, những niềm vui và sự lo lắng xen lẫn với nhau tạo nên một cảm xúc dưng dưng khó tả. Tâm trạng đó sẽ theo mỗi chúng ta trên hành trang làm người.

Nhà văn Thanh Tinh đã miêu tả lại giây phút thiêng liêng nhất trong lịch sử một cậu bé bằng đôi mắt to tròn nhìn thế giới quanh mình với một sự mới mẻ, vô cùng khác lạ, thể hiện một cảm xúc mãnh liệt.

Nhân vật tôi trong tác phẩm "Tôi đi học" cũng như bao em bé khác đều có sự rụt rè nhút nhát, nắm chặt tay mẹ không muốn buông luôn nép vào sau lưng mẹ để có cảm giác an toàn được che chở đó chính là phản xạ bình thường của một đứa trẻ khi rời xa vòng tay an toàn, thân thương của người thân yêu.

Chính sự rụt rè nhút nhát của học sinh mới lần đầu đi học là điểm vô cùng đặc biệt mà ai nhìn vào cũng sẽ nhận ra, bởi những bạn lần đầu tiên đi học sẽ ít hòa nhập, ít nói cười như những bạn đã tới trường lâu năm. Các bạn nhỏ thường chỉ đứng yên lặng lẽ quan sát những bạn bè, cảnh vật xung quanh mình, rồi suy nghĩ mông lung về chặng đường sắp tới trước mặt.

Nhà văn Thanh Tịnh đã miêu tả tâm lý nhân vật vô cùng thành công, thể hiện sự tinh tế trong mỗi lời văn chân thành nhẹ nhàng của tác giả khi miêu tả tâm trạng của chính mình với những suy nghĩ vừa ngây thơ, vừa ngô nghê dễ thương vô cùng.

Người thầy hiền từ, thân thiện khiến cho nhân vật tôi cảm thấy tự tin hơn khi bước vào lớp học, cậu bé có chút an toàn để rời xa bàn tay mẹ.

Tiếng trống trường khi được đánh lên những tiếng đầu tiên đưa nhân vật bước vào một khúc rẽ mới của cuộc đời mình, đánh dấu một kỷ niệm khó phai trong tuổi thơ khi nhớ về tuổi học trò.

Tác phẩm "Tôi đi học" đã thể hiện sự chân thành, sâu sắc nhưng không kém phần tinh tế của nhà văn Thanh Tịnh trong việc dẫn dắt người đọc trở lại với những cảm xúc thực xúc động nghẹn ngào khi ngày đầu tiên được người thân đưa tới lớp. Ngày đầu tiên đi học.

Đông Thảo