Dàn ý Sắm vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm
Hướng dẫn
I/. Những điểm cần ghi nhớ khi lập dàn bài tập làm văn về đề bài: Sắm vai Lê Lợi kế lại Sự tích Hồ Gươm:
1. Đọc kĩ đề và xác định rõ yêu cầu của đề bài.
2. Đọc lại truyện Sự tích Hồ Gươm (Ngữ vãn 6, tập 1, trang 39).
3. Ghi nhớ những nội dung chính của truyện. Không cần kế đúng từng câu, từng chữ như trong truyện, chỉ cần nhớ nội dung chính sau đó phát họa và kể lại bằng lời của nhân vật.
4. Chú ý khi kể cần sử dụng đại từ nhân xưng “Ta” bởi vì đang sắm vai Vua Lê Lợi.
II/. Nội dung hướng dẫn lập dàn bài tập làm văn Sắm vai Lê Lợi kế lại truyện Sự tích Hồ Gươm cụ thể như sau:
1. Phần Mở bài (Giới thiệu câu chuyện)
– Sau khi lên làm vua và trả gươm báu cho Long Quân qua Rùa Vàng, ta nhớ lại toàn bộ sự việc diễn ra kể từ khi giặc Minh xâm lược nước ta cho đến khi ta dấy binh khởi nghĩa ở đất Lam Sơn và chiến thắng quân Minh.
– Ta sẽ kể lại toàn bộ câu chuyện xảy ra cho các tướng sĩ nghe vì sao ta có thanh gươm báu và thanh gươm báu đã giúp ta đánh giặc như thê nào. Câu chuyện như sau…
2. Phần Thân bài
a). Giặc Minh xâm lược nước ta
– Giặc Minh sang xâm lược nước ta. Chúng coi dân ta như cỏ rác, làm nhiều điều bạo ngược. Tội ác của chúng chồng chất không sao kế hết.
– Lòng dân căm giận chúng đến tận xương tủy.
– Ta sinh ra và lớn lên ở Thanh Hóa. Căm thù giặc quyết không đội trời chung, ta dấy binh khơi nghĩa tại đất Lam Sơn.
– Trong buổi đầu khới nghĩa, thế lực còn non yếu nên nhiều lần nghĩa quân của ta bị thua. Ta đang tìm mọi kế sách để đánh giặc Minh.
b). Diễn biến sự việc
Trong đoàn quân khởi nghĩa của ta cổ một người tên là Lê Thận. Người lính này luôn hăng hái, gan dạ, không nề nguy hiểm.
Một hôm, ta cùng mấy người tùy tòng đến nhà Lê Thận. Trong xó nhà tối om bồng nhiên có một thanh sắt sáng rực lên. Ta liền cầm lên xem mới biết đổ là một lưỡi gươm chứ không phải thanh sắt. Trên lười gươm có hai chữ “Thuận Thiên”. Lúc đó, ta chưa biết đấy là một báu vật.
– Ta hỏi Lê Thận vì sao có lưỡi gươm đó. Lê Thận kế cho ta và những tùy tòng của ta nghe vì sao mình có được lười gươm đó. Thì ra, trong một đêm nọ, Lê Thận thả lưới ở một bến vắng. Khi kéo lưới lên, thấy nằng nặng, Lê Thận chắc mẩm được mẻ cá to. Nhưng khi thò tay vào lưới để bắt cá, Lê Thận chỉ thấy có một thanh sắt. Lê Thận vứt luôn thanh sắt xuống nước rồi đi thả lưới ở một chổ khác cách xa chổ vừa kéo lưới. Nhưng rồi lần thứ hai, thứ ba, thanh sắt vần nằm trong lưới dù chổ thả lưới trong ba lần cách xa nhau. Lấy làm lạ, Lê Thận đem thanh sắt lại gần chỗ mồi lửa xem thì mới biết đó là một lưỡi gươm.
– Một hôm, bị giặc đuổi, ta và các tướng rút lui mỗi người một ngả. Lúc đi qua một khu rừng, ta bỗng thấy có ánh sáng lạ trên ngọn cây đa. Ta trèo len mới biết đó là một cái chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ tới lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, ta liền lấy chuôi gươm giắt vào lưng.
Ba ngày sau, ta gặp lại mọi người trong đó có Lê Thận. Ta đem chuyện bắt dược chuôi gươm kế lại cho mọi người, trong đó có Lê Thận nghe. Mọi người nói chắc có điềm lành nên Lê Thận đã về lấy lưỡi gươm cho ta. Khi ta lấy lưỡi gươm tra vào chuôi thì vừa như in.
– Lê Thận nâng thanh gươm lên và nói với ta: “Đây là Trời có ý phó thác cho minh công làm việc lớn. Chúng lôi nguyện đem xương thịt của mình theo minh công, cùng với thanh gươm thần này để báo đền Tổ quốc”.
c). Kết quả
– Từ khi có thanh gươm báu, khí thế của nghĩa quân ngày một tăng.
– Từ thế bị động, có lúc phái trốn tránh, bây giờ nghĩa quân chủ động tìm giặc đánh. Nghĩa quân không còn phải khổ cực nữa mà đã có những kho lương của giặc ta chiếm được.
– Gươm thần mở đường cho nghĩa quân ta đánh tràn ra mãi. Cho đến lúc không còn một tên giặc nào trên đất nước ta.
– Chiến thắng giặc Minh, ta lên làm vua.
3. Kết bài
– Một năm sau khi đuổi giặc Minh, ta cưỡi thuyền rồng dạo quanh hồ Tả Vọng. Khi thuyền tiến ra giữa hồ, tự nhiên có một con rùa lớn nhô đầu và mai lên khỏi mặt nước.
– Theo lệnh ta, thuyền đi chậm lại. Bổng bên mạn thuyền, ta thấy lưỡi gươm thần tự nhiên động dậy. Rùa Vàng tiến về phía chổ ta đứng. Nó đứng nổi trên mặt nước và nói với ta: Xin bệ hạ hoàn gươm lại cho Long Quân. Ta nâng gươm hướng về phía Rùa Vàng. Nhanh như cắt, rùa đớp lấy thanh gươm và lặn xuống nước.
– Lúc bấy giờ, ta mới hiểu chính Long Quân đã giúp ta gươm báu đế ta đánh giặc cứu nước, cứu dân.
– Có lẽ từ việc ta trả gươm báu cho Long Quân mà nhân dân không gọi là hồ Tả Vọng nữa. Mọi người đã gọi là hồ Hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm.
Nguồn: Vietvanhoctro.com