Tả cảnh sông nước lớp 5 hay nhất – 3 bài văn miêu tả dòng sông quê hương em miền tây

Quê hương từ lâu đã đi về trong tâm.trí mỗi đứa con xa nhà xa quê với hình ảnh bến nước, gốc đa, mái nhà tranh, đồng lúa chín và chắc chắn không thể thiếu cảnh sông nước quê hương. Sau đây, bằng tất cả tình yêu và niềm hy vọng của mình, chúng tôi xin gửi đến bạn đọc một số bài văn mẫu miêu tả cảnh sông nươca quê hương, mong rằng sẽ khơi gợi quê hương trong lòng các em cungz như giúp ích các em trong bài tập làm văn của mình

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ CẢNH SÔNG NƯỚC QUÊ EM, DÒNG SÔNG LỚP 5

Ai sinh ra trong cuộc đời cũng găn sbos với những hình ảnh đẹo, những kia ức về miền quê mình đã lớn lên. Đối với tôi, cảnh sông nước quê hương mình là niềm tự hào lớn nhất của tôi, mãi là một trang kỉ niệm đẹp lưu giữ suốt những năm tháng tôi đã sinh ra và lớn lên.

Con sông quê tôi nằm ở thượng lưu một con sông lớn, nước sông mạnh mẽ và chảy xiết như con người nơi đây luôn sôi nổi, năng động. Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như tấm khăn choàng quấn xung quanh thành phố, điềm trang cho thành phố. Nước sông quê tôi không trong vắt như những con sông vẫn ngày đêm đi về trong thơ ca mà đục ngàu bởi những đợt sóng ngày đêm không ngừng rì rào. Dòng sông mỗi thời điểm trong đều mang trên mình một sắc vẻ riêng. Mùa xuân đến, khi những cây ven sông bắt đầu mọc lên nhưngz chồi non lộc biếc, dưới ánh nắng vàng nhạt dịu dàng vừa ấm áp lại se lạnh, dòng sông như khoác tấm áo voan mỏng màu hồng nhạt, có chút rạo rực, tươi mới. Mùa hạ về, khi mặt trời chói lòa trên từng hàng cây, khi tiếng ve oi ả dần thay thế tiênga chiêm chiếc của những cánh chim non, dòng sông lại lay mình biến đổi thành một cô gái vừa tươi trẻ, lại hoang dã, năng động, không ngừng chảy xiết đi tìm mục tiêu sống cho mình. Mùa thu qua, khi từng chiếc lá xanh dần ngả sang màu vàng khô rồi nhẹ nhàng đáp xuống đất, xuống lòng sông, một màu ấm áp như phủ lấy dòng sông, sắc vàng nặng hạt và những sợi gió heo may gợi lên cho nó một chút thần gì đó vừa trưởng thành lại đăm chiêu đến lạ. Mùa đông sang, khi cả không gian chìm trong một sắc lạnh trăng trắng, mờ mờ của sương và mặt trời thì mệt mỏi nhả những tia nắng yếu ớt qua làn mây dày đặc, dòng sông như ngủ quên trong sắc lạnh buốt giá ấy, dường như đang tĩnh lặng để ấp ủ, nuôi dưỡng một điều gì đó cho mùa xuân tiếp theo.

Trên mặt sông, quanh bờ sông, cuộc sống con người nhịp nhàng theo từng nhịp chảy của sóng. Những ghe, thuyền trôi nổi trên sông, ngày đêm sẵn sàng đi ra nơi xa khơi tìm những luồng cá. Đôi bờ, những mẹ, những chị đang giặt quần áo, vài đứa trẻ nghịch ngội nhảy ùm xuống sống tắm mât, té nước trêu đùa nhau bì bõm. Trên cầu, ngưòi qua lại tấp nập, ngưòi ra chợ, ngưòi đi làm, người đi học cứ nườm nượp qua lại không ngừng như dòng sông chưa bao giờ ngơi nghỉ.

Tôi rất yêu cảnh sống nước quê mình, nơi có bến nước dưói gốc cây đa bên cạnh dòng sông mà bao mùa mưa nắng, cứ đi học về là sà lại chơi đùa. Sau này dù cia đi đâu xa, tôi mãi vẫn nhớ về nơi này, nơi có con sông quê hương đầy yêu thương và gắn bó.

canh song nuoc - Tả cảnh sông nước lớp 5 hay nhất - 3 bài văn miêu tả dòng sông quê hương em miền tây
Những dòng sông ở miền Tây đăng trưng với nước phù sa những cây dừa nước 2 bên và nhiều nơi cũng là địa điểm tham quan của khách du lịch trong và ngoài nước

BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 2 TẢ CẢNH SÔNG NƯỚC LỚP 5

Quê hương với tôi là những gì hết sức gần gữi và thân thuộc. Đó có thể là hình ảnh cánh diều bay cao, bay xa như mang theo khát vịng của tôi. Đó có thể là con đường đi học rợp bướm vàng bay. Cũng có khi kà chùm khế ngọt. Nhưng trên tất cả, tôi yêu nhất là cảnh sông nước quê mình.

Quê tôi là một vùng đồng bằng chiên trũng. Sông nước ở đây rất hiền hoà, quanh năm sông đưa nước về để tưới tắm cho ruộng vườn của quê hương thêm xanh thêm tốt.

Mùa xuân đến, nước sông lững lờ trôi. Con sông chảy thật chậm như muốn tận hưởng thật trọn vẹn những giây phút ở bên người tỉnh muôn thuở của mình. Bên bờ, cây bàng đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc. Những mầm non xanh biếc in bóng xuống mặt sông. Người người qua đường du xuân, dòng sông cũng như muốn ngắm mãi vẻ đẹp của quê mình mỗi khi xuân sang.

Mùa hè đến, sông không còn lững lờ trôi nữa. Có những lúc nước dâng cao, tràn vào bờ vì những cơn mưa mùa hè chợt đến rồi chợt đi. Dòng nước chảy gấp hơn và nhanh hơn. Những buổi chiều nắng nóng, những người nông dân đi làm về, lại ngồi quanh đây để hóng mát. Những đứa trẻ nhảy ào xuống dòng sông tắm. Dòng sông quê đã tắm mát tuổi thơ chúng tôi như thế đó. Vào những đếm trang sáng, hàng ngàn ngôi sao trên bầu trời ganh nhau sáng lapa lấp. Khi ấy, mặt sông in bóng, như một bức danh học của một hoạ sĩ nào đó vậy.

Thu về, hàng tre bên bờ sông phất phơ rủ bóng như một người thiếu nữ đang làm duyên làm điệu. Thu đến, làn nước rất xanh và trong, lại thêm màu của lá cây, của những hàng cây xanh bên đường nên nó như càng đẹp hơn.

Tôi nhớ, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã từng yêu con sông Hương ở xứ Huế mà viết nên “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”. Cảnh sông nước tự bao đời đã có những hấp dẫn ruêng đối với các văn nhân, nghệ sĩ. Sông nước quê tôi, tuy nó không được nhiều người biết đến như sông Hương hay sông Thu Bồn, nhưng nhịp sông quanh đây rất đỗi bình yên và điều quan trọng hơn, nó đã ngự trị trong trái tim của bao người dân quê tôi.

Cuộc sống luôn rất nhiều những bộn bề và ngang trái. Nhưng có một điều rất khó thay đổi rằng sông nước quê tôi vẫn ở đó, như trở thành một chứng nhân chứng kiến bao sự thay đổi của quê tôi…

song nuoc que em - Tả cảnh sông nước lớp 5 hay nhất - 3 bài văn miêu tả dòng sông quê hương em miền tây
Ngày nay khi đường xá được làm nhiều thì người ta sử dụng đường bộ nhiều hơn vì tính tiện lợi cũng như chi phí nhỏ hơn còn trước kia nhất là ở miền tây thì việc giao thương đi lại bằng xuồng ghe trên những dòng sông con sông đã trở thành hình ảnh đáng nhớ xuất hiện rất nhiều trong các bài văn bài thơ bài hát. Trên hình là cảnh chợ nổi ở 1 con sông ở miền tây khá nhộn nhịp dù nó đã bị ảnh hưởng của đường bộ

BÀI VĂN MẪU SỐ 3: TẢ CẢNH SÔNG NƯỚC QUÊ EM LỚP 5

“Quê hương em có con sông xanh biếc”,nhà thơ Tế Hanh đã thốt lên đầy tự hào khi giới thiệu về dòng sông quê hương tác giả. Quê hương em cũng có một dòng sông gắn liền với kí ức tuổi thơ của tất cả những người sinh ra và lớn lên ở đây. Tên gọi của dòng sông ấy là Sông Hồng.

Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông Hồng như một dải lụa đào mềm mại, uốn quanh bao bọc lấy ngôi làng. Nước sông có màu đỏ gạch nên mới đặt tên là sông Hồng. Buổi sớm mai, khi màn sương còn giăng mắc, dòng sông Hồng mơ màng như khoác thêm chiếc áo bông, dịu dàng. Mặt sông mờ ảo, phẳng lặng yên bình chìm trong sương sớm. Khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi khắp thế gian, dòng sông như bừng tỉnh giấc. Nó vươn vai, rũ xuống chiếc áo bông trắng xóa kia để đón chào một ngày mới. Những tia nắng đầu tiên tinh nghịch, nhảy nhót, chơi đùa cùng những gợn sóng. Dòng sông dịu dàng chảy quanh. Tiếng các bà, các mẹ mang đồ ra sông giặt giũ làm náo động cả một vùng nước vốn tưởng im lìm lúc trước. Sông bừng tỉnh hẳn. Mặt trời càng lên cao, dòng sông càng lấp lánh ánh vàng. Chiếc áo hồng quen thuộc nay được bọc thêm một lớp vàng lấp lánh, in thêm hình bóng mây trời. Thỉnh thoảng có chú chim tinh nghịch, bay lên lại sà xuống chơi đùa cùng gợn sóng. Chiều về, dòng sông lại thay màu áo mới. Nắng chiều óng ánh, khoác lên cho dòng sông vẻ điềm đạm nhưng vẫn rất kiêu sa. Đám trẻ con trong làng rủ nhau ra sông tắm. Dòng sông như người mẹ hiền, dang tay ôm lấy chúng vào lòng. Từng gợn sóng khẽ vỗ nhẹ lên chúng như vỗ về, chở che. Đêm về, dòng sông lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có của nó. Vầng trăng trên cao ban phát ánh sáng bàng bạc khắp muôn nơi. Dòng sông lại khoác lên mình luồng ánh sáng mới. Hàng cây ven bờ khẽ rủ xuống như tâm tình cùng dòng sông. Một cảm giác êm đềm, yên bình vốn có của làng quê.

Dòng sông này đã chứng kiến bao đổi thay của ngôi làng, đưa ru bao tuổi thơ trưởng thành và là nguồn tưới tiêu cho đồng ruộng quê hương. Em rất yêu quý dòng sông.