Mùa đông là mùa cuối cùng trong năm và cũng là mùa lạnh giá nhất trong năm. Thế nhưng không hiểu vì lý do gì mà chúng ta vẫn yêu mùa đông đến lạ.
Phải chăng cái lạnh của mùa đông khiến con người xích lại gần nhau hơn nên cảm thấy ấm áp tình người hơn? Nhắc đến mùa đông các em có cảm nghĩ như thế nào? Bằng cách tả cảnh mùa đông, các em cũng có thể nói lên suy nghĩ của mình. Mùa đông thì đã quá quen thuộc với tất cả chúng ta rồi nhưng để miêu tả mùa đông sao cho hay thì không dễ chút nào. Các em hãy tham khảo các bài văn mẫu dưới đây để biết cách làm đề văn này nhé.
Khung cảnh mùa đông ở thủ đô Hà Nội
Nội dung bài viết
- 1 Tả cảnh mùa đông ở quê hương em
- 2 Tả cảnh mùa đông trên quê hương
- 3 Tả cảnh mùa đông lớp 6
- 4 Tả cảnh mùa đông lạnh giá
- 5 Tả cảnh mùa đông mà em yêu thích
- 6 Tả cảnh mùa đông quây quần bên bếp lửa
- 7 Tả cảnh mùa đông khắc nghiệt
- 8 Tả cảnh mùa đông không lạnh
- 9 Tả cảnh mùa đông mưa phùn gió rét
- 10 Tả khung cảnh mùa đông giàu cảm xúc
Tả cảnh mùa đông ở quê hương em
Nếu như mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm thì mùa đông lại là mùa kết thúc cho một năm, kết thúc cho một vòng tuần hoàn của thời tiết. Chính vì vậy mà mùa đông mang một nét riêng, một sức hấp dẫn riêng. Mùa đông trong lòng em cũng chứa đựng những cảm xúc vô cùng đặc biệt.
Mùa đông đến, những cơn gió bấc kéo về mang theo cái lạnh tái tên. Cái rét như cắt da cắt thịt khiến mọi người ai cũng phải trang bị cho mình những chiếc áo rét thật dày, thật ấm. Vào những ngày mùa đông, ông mặt trời cũng ẩn mình phía sau những tầng mây. Hiếm hoi lắm mới có một ngày nắng nhưng nắng cũng nhạt màu và không đủ làm xua tan đi cái lạnh. Bầu trời cũng không còn trong xanh như trước nữa. Không gian khoác lên mình một màu xám u buồn.
Trong vườn, lá cây đã trút gần hết. Chỉ còn một vài lá trơ trọi trên những cành cây khẳng khiu. Chẳng bao lâu nữa chúng cũng sẽ lìa cành. Không còn nơi trú ẩn, những chú chim kéo nhau về phương Nam tránh rét. Lâu lâu, trời lại đổ những cơn mưa phùn góp phần làm tăng thêm cái lạnh. Sương mù bao phủ lấy thành phố nơi em sinh sống vào những buổi sáng sớm. Không gian vừa ảm đạm nhưng cũng mang một nét gì đó lãng mạn. Con người quây quần bên nhau quanh những bếp than hồng.
Cây lá rụng nhiều nên các bác lao công cũng phải làm việc vất vả hơn. Họ vẫn phải thức khuya, dậy sớm để làm sạch đường phố. Nhưng chắc chắn trong lòng họ vẫn luôn cảm thấy ấm áp vì làm được việc có ích cho cộng đồng.
Tiết trời mùa đông thật lạnh nhưng trong lòng người ai cũng cảm thấy ấm ấp, đó là cái ấm áp của tình người.
Mùa đông cây thay lá bên bờ hồ Gươm Hà Nội
Tả cảnh mùa đông trên quê hương
Khi những chiếc lá trên cành rơi rụng gần hết, khi những tia nắng cuối cùng của mùa thu lịm tắt cũng là lúc mùa đông kéo về. Mùa đông đến mang theo gió lạnh, mang theo thời tiết khắc nghiệt nhưng cũng giúp cho lòng người trở nên thật ấm áp.
Từ ngoài đầu ngõ gió mùa đã tràn về. Trên bầu trời mây không còn xanh nữa mà trở nên xám xịt. Chúng trôi lững thững trên bầu trời và chúng đã hoàn toàn che kín đi ánh mặt trời. Có lẽ vì trời quá lạnh nên đường phố bớt đông đúc hơn. Thời tiết không chỉ lạnh mà còn hanh khô.
Ở trước cửa nhà em cây bàng đã trở nên trơ trụi lá. Chúng chỉ còn lại những cành cây khẳng khiu, một mình đón gió đông lạnh lẽo. Những chiếc lá đã bị cơn gió của mùa thu cuốn bay tự bao giờ. Có những ngày mùa đông trời đổ cơn mưa phùn kèm theo gió bấc lạnh buốt. Ai nấy đều không muốn ra khỏi nhà. Tất cả đều cuộn mình trong chăn ấm hoặc mặc cho mình những chiếc áo thật dầy để chống lại cái lạnh. Em thích nhất mỗi buổi tối cả gia đình em lại quây quần bên nhau quanh bếp than hồng.
Thức giấc vào mỗi sáng mùa đông bao giờ cũng thật khó khăn. Em mặc áo rét, quàng khăn, đội mũ thật kín mới dám ra khỏi nhà để đến trường. Ngoài công viên, các cụ già không còn đi tập thể dục buổi sáng nữa mà chọn cách vận động ngay tại nhà. Cái hồ nước nhỏ bên trong công viên cũng nằm lặng im. Mặt nước không có lấy một gợn sóng. Tan học, tan làm, mọi người đều mau chóng trở về nhà để tránh cái lạnh.
Trong những ngày mùa đông, con người như xích lại gần nhau hơn. Hơi ấm của tình người đã làm cho mùa đông trở nên bớt lạnh giá. Mùa đông thật lạnh nhưng cũng thật đáng yêu.
Cảnh mùa đông trên quê hương em
Tả cảnh mùa đông lớp 6
Dù muốn dù không chúng ta vẫn luôn phải tuân thủ quy luật của tự nhiên. Có người không thích mùa đông nhưng mùa đông vẫn đến với chúng ta dù sớm, dù muộn. Em vẫn luôn yêu mùa đông bởi mùa đông thật đặc biệt.
Mùa đông ở miền Bắc thật lạnh. Cái lạnh buốt cắt da cắt thịt khiến con người trở nên lười biếng hơn đôi chút. Không ai muốn ra khỏi chiếc chăn ấm của mình vì trời giá lạnh. Những cơn gió rít từng cơn phía bên ngoài cửa sổ. Những đàn chim rủ nhau bay về phương nam tránh rét từ bao giờ. Ngoài trời chỉ còn gió và những cái cây trơ trọi lá. Bầu trời cũng trở nên u ám hơn nhiều so với những ngày mùa thu. Những cái cây dường như cũng đang cố gắng chống chọi lại với cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông. Chúng đang bước vào kì ngủ đông, chuẩn bị cho sự trỗi dậy khi mùa xuân về. Những ai phải ra ngoài đường vào mùa đông đều mặc cho mình những chiếc áo thật ấm, quàng khăn, đội mũ kín khắp người. Vào những ngày nhiệt độ xuống quá thấp, học sinh chúng em được nghỉ học. Cũng nhờ vậy mà em có nhiều thời gian hơn để ngắm nhìn khung cảnh mùa đông.
Vào mùa đông đến, em thích nhất là những buổi tối được quây quần bên gia đình. Cảm giác khi ấy mới thật ấm áp làm sao. Bên dưới ánh đèn, gia đình em cùng nhau trò chuyện. Mặc kệ bên ngoài kia gió rít mạnh như thế nào, lạnh buốt như thế nào. Bên trong nhà em không khí vô cùng ấm áp. Đâu cần phải có ánh nắng mặt trời, chỉ cần lòng người luôn ấm áp thì mùa đông cũng không còn lạnh nữa.
Khung cảnh mùa đông tuy âm u, ảm đạm nhưng lòng người vẫn ấm áp vô cùng. Đó cũng chính là lý do khiến em thêm yêu mùa đông.
Nhâm nhi tách trà nóng bên khung cửa mùa đông
Tả cảnh mùa đông lạnh giá
Nếu như mùa xuân là khúc dạo đầu trong bốn mùa, mở màn cho một năm thì mùa đông đánh dấu sự kết thúc cho vòng tuần hoàn ấy. Mùa đông cũng có những nét hấp dẫn riêng không thể trộn lẫn với bất kì mùa nào khác, để lại trong lòng người những ấn tượng và cảm xúc khó phai.
Khi những cơn gió bấc tràn về cũng là lúc mùa đông đang chuẩn bị gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió heo may của mùa thu chỉ đem lại cảm giác hơi se lạnh, những cơn gió bấc làm cho ai cũng phải rùng mình vì cái rét cắt da cắt thịt. Bầu trời không còn trong xanh, nắng cũng dần tắt lịm. Trên nền trời chỉ còn lại một màu xám xịt không khỏi gợi cảm giác thê lương, ảm đạm. Cây cối trong vườn đã trút hết lá, chỉ còn lại cành cây khẳng khiu như những cánh tay gầy guộc trông thật thương hại. Những chú chim không còn hót vang chào ngày mới vào mỗi buổi sớm mai, có lẽ chúng đã rủ nhau đi về phương Nam để tránh rét. Ông mặt trời ẩn sau những lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông để đợi mùa xuân ấm áp. Những cơn mưa phùn tuy không ồn ã như mưa rào mùa hạ nhưng lại làm cho cái lạnh càng buốt giá hơn, thấm sâu vào từng đường gân thớ thịt. Vào sáng sớm, sương mù giăng phủ làm cho thiên nhiên thêm mờ ảo, bức tranh ngày đông dường như chỉ có hai màu xám và trắng. Giữa khung cảnh huyền ảo ấy, con người và vạn vật như lẫn vào trong một chốn bồng lai tiên cảnh, ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mờ.
Vào mùa đông, mọi người cũng ít muốn ra ngoài hơn. Ngoài đường, ai nấy đều giữ ấm cho mình bằng những chiếc áo len, áo khoác giày sụ. Trong thời tiết giá lạnh, có lẽ chẳng còn gì thích hơn khi được ngồi bên bếp lửa hồng reo vui hay ủ mình trong chiếc chăn bông ấm áp. Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nghĩ đến những bác lao công vẫn phải thức khuya dậy sớm để giữ phố phường sạch đẹp, tôi thầm cảm ơn vì sự cần cù cùng đức hi sinh của họ. Giữa cái lạnh buốt đến thấu xương ấy, vẫn có những con người nhỏ bé, bôn ba, vất vả để mưu sinh cho cuộc sống hàng ngày. Mùa đông tuy có giá lạnh, nhưng chỉ cần tình yêu thương giữa người với người cũng đủ làm cho trái tim thêm ấm áp.
Tạo hóa sinh ra mùa đông có lẽ để làm cho người với người được gần nhau hơn. Mùa đông cũng không phải chỉ có bầu trời xám xịt, cái lạnh thấu xương, mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn nếu chúng ta biết truyền cho nhau hơi ấm giữa cuộc đời này.
Gánh hàng hoa mùa đông lạnh lẽo
Tả cảnh mùa đông mà em yêu thích
“Tôi có chờ đâu có đợi đâu
Đem chi xuân tới gợi thêm sầu”
(Chế Lan Viên)
Mùa xuân, mùa của sức sống và tuổi trẻ nhưng không phải ai cũng yêu thích và mong chờ xuân tới. Tôi lại đặc biệt thích mùa đông, thích được ngắm nhìn mùa đông như bây giờ.
Người ta biết đông tới khi cảm nhận được cái lạnh đang thấm dần vào da thịt, khi mặt trời ngại thức dậy và tỏa sáng và khi mọi vật cũng ngại làm những hoạt động hằng ngày của nó. Không còn cái se se lạnh của thu dịu nhẹ và trầm tình, gió thể hiện uy quyền của mình bằng từng cơn lạnh buốt, thổi bay những bay những chiếc lá mong manh. Và gió sẽ ngồi ở đó, trên cây, ngắm nhìn hàng cây dần thay chiếc áo vàng úa hay đỏ thẫm bằng một chiếc áo không trang trí, không màu sắc: chỉ một màu nâu trầm tĩnh.
Liệu cây có buồn không nhỉ? Không đâu, vì nó biết đó là một sự cởi bỏ cho một chiếc áo khoác còn đẹp hơn thế nhiều vào mùa xuân: chiếc áo xanh rờn của sự sống. Và trong những cành lá kia, những chồi non đang ấp mình, đang lớn dần trong sự bao bọc của thân cây và gió lạnh, chờ một ngày vươn mình và lớn dậy.
Cả mùa đông lạnh giá, chim muông bay đi đâu hết nhưng có giá lạnh thì mới có những chú chim cánh cụt đáng yêu chứ nhỉ? Mùa xuân là mùa của muôn hoa đua nở nhưng vẫn có những loài hoa mạnh mẽ nở vào giữa những tháng mười hai lạnh lẽo. Trên những miền núi cao, đông mới là mùa của những hội hoa, những rừng hoa: màu vàng óng của những bông hoa dã quỳ, chen thêm cái xanh biếc những bông cẩm tú cầu, cái trắng tinh khôi của hoa cải và một vài sắc đỏ của sự sống tươi vui vương trên những cánh hoa trạng nguyên đỏ thắm. Lạnh lẽo, tẻ nhạt ư? Những bông hoa ấy không đợi đến mùa xuân để tỏa sáng, chúng đẹp nhất lại vào những tháng ngày đông thế này. Một chút u ám để sắc hoa thêm sức sống, một chút lạnh lẽo để người ta biết chúng đã dũng cảm và kiên cường thế nào! Và vẻ đẹp những bông hoa mới càng thêm đáng quý và đáng trân trọng.
Mùa đông không phải mùa của hội hè của người phương Đông nhưng lại là nơi diễn ra những lễ hội quan trọng của phương Tây. Thật tuyệt khi được cùng nhau trượt tuyết, xây người tuyết giữa mênh mông trắng xóa, được đi ngủ sớm để mong rằng sẽ nhận được quà Noel vào sáng hôm sau. Những quả trứng phục sinh và những bữa tiệc ấm cúng vào mùa đông mới thật là đúng ý! Cũng chỉ có mùa đông thì ta mới biết hơi ấm quan trọng ra sao, rằng những cái nắm tay còn hơn cả ngàn món quà giá trị. Tôi thích được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ yên giấc mà không lo nghĩ. Hạnh phúc làm sao khi được áp lưng, vòng tay vào túi áo bố được bố chở đi trên con đường những chiếc lá cuối cùng đang chào tạm biệt mẹ của nó. Và nàng đông mới thật dễ thương làm sao!
Bạn có thích mùa đông hơn không? Tôi thì vẫn thế, vẫn mãi muốn ngắm nhìn cuộc sống và con người mùa đông của tôi. Và xuân ơi, tới chậm thôi, đừng nhanh quá.
Hiện tượng mưa phùn gió lạnh trong mùa đông
Tả cảnh mùa đông quây quần bên bếp lửa
Thiên nhiên bốn mùa mới tươi đẹp làm sao, những ngày xuân cây cối thi nhau vươn mình, nảy nở những chùm xanh nụ biếc, tựa như thắp sáng những ước nguyện tươi xanh cho tuổi trẻ, những ngày hè nghe tiếng ve kêu râm ran trong vòm cây xanh lá, những ngày phượng nở đỏ rực cả một vùng trời xanh thăm thẳm, rồi những ngày mùa thu lá vàng đầy xao xuyến, … Nhưng ấn tượng nhất trong tôi vẫn là những ngày mùa đông lạnh giá, nhưng có chăng chính những giá lạnh ấy đã làm nên cái ấm nóng của tình người.
Mùa đông đến bằng những cơn gió mùa lành lạnh, những áng mây xám xịt vây kín trên nền trời. Cả không gian như chìm vào ảm đạm, ngoài đường dường như vắng đi tiếng vui đùa của trẻ nhỏ, không còn tiếng bàn tán của các bà các mẹ sau những buổi chợ chiều hay sau những buổi làm việc vất vả. Có lẽ, ai cũng mong được về nhà sớm vào tiết trời khắc nghiệt như thế này.
Ngoài đường, cây trái không còn hương sắc kì diệu, cũng chẳng thấy đâu lá xanh hoa thắm như những ngày hè. Cây cối trơ mình với những cành cây khô cằn như những cánh tay gầy guộc đang cầu xin chút hơi ấm từ mẹ thiên nhiên. Cơn gió trời đông cuốn hết những chiếc lá cuối cùng, để lại hai bên đường là một hàng cây héo hon, không còn màu xanh của hoa lá. Tuy vậy, bên trong những khô cằn lạnh lẽo ấy là cả một nguồn nhựa sống dồi dào và mãnh liệt đang chảy không ngừng trong thân cây, luôn chờ đợi xuân sang để hiến dâng sắc xanh cho đời, tựa như dòng máu nóng không ngừng chảy trong nhịp đập trái tim mỗi người. Bạn tôi cũng từng nói mùa đông là mùa của sự lãnh lẽo, chết chóc. Nhưng lại ít ai nghĩ rằng mùa đông là mùa của sự ấp ủ, là mùa của sự đợi chờ đến ngày bung sắc tỏa hương, làm đẹp cho hành tinh xanh của con người.
Đối lập với những rừng cây trơ trọi đứng phơi mình dưới cơn mưa lạnh trời đông là những kì nghỉ dài trong “ mái nhà” của các loài vật. Những chú gấu, những chú chim sơn ca, những anh sóc, bác dơi, … đã chuẩn bị kĩ càng cho một kì nghỉ dài trong căn nhà ấm áp, riêng tư. Không gian dường như trở nên u ám hơn, đèn đường hắt hiu không bóng người qua lại, sự sống và hơi ấm trong mùa đông chợt trở nên mong manh đến lạ kì.
Cơn gió mùa đông đã mang đến cho thế giới cái buốt lạnh, nhưng chính nhờ sự buốt lanh ấy mà gia đình tôi mới có những ngày quay quần bên nhau bên bếp lửa hồng, tôi không còn ham chơi và bố mẹ không còn mải công việc. Bởi lẽ đó mà tôi rất thích mùa đông, nó không chỉ là mùa của sự ấp ủ và đời chờ, nó còn là một mùa ấm áp, cái ấm áp của lòng người, ấm trong nhịp đập con tim.
Mùa đông với nhiều món ăn đường phố dân dã
Tả cảnh mùa đông khắc nghiệt
Xuân qua ,hạ tới ,thu về rồi sang đông. Mùa đông là mùa của giá lạnh, của sự héo tàn.Nhưng chính cái lạnh lẽo đã khiến con người gần nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp.Em rất thích mùa đông dù lạnh giá ,khắc nghiệt.
Gió mùa tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa đông đã đến, bầu trời ảm đạm không còn trong xanh và những đám mây lững lờ trôi biến mất thay vao đó là một màu xám xịt.Cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng ít nhộn nhịp hơn thường lệ.Làn gió mang theo hơi khô lạnh làm thời tiết hanh hơn.Cây bàng trước cửa nhà em đã trút toàn bộ lá, chỉ còn lại những cánh tay khẳng khiu vươn lên sống sót trong ngày đông lạnh lẽo.Mùa đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc khiến cho mọi người phải đóng cửa hết và rất ít ra ngoài vì trời lạnh.Thi thoảng trên những phố vắng có vài người đang cặm cụi quét những đống lá khô rụng tả tơi sau một đêm gió rét.Sáng sớm , không còn tiếng chim hót, tất cả vẫn chìm trong giấc ngủ dài, bác mặt trời uể oải vươn vai thức dậy cũng là lúc người ta ra đường đi làm.Mọi người ai cũng mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn ,đội mũ để chống lại cái lạnh giá làm cóng đôi bàn tay.Ngoài công viên chẳng còn bóng dáng những cụ già đi tập thể dục buổi sáng, mặt hồ phẳng lặng như gương không một gợn sóng buồn thiu vì thiếu vắng tiếng nói chuyện của người qua đường.Thành phố vào đông ảm đảm hơn nhiều, một ngày dài cứ thế trôi qua lặng lẽ, chỉ đợi đến thời điểm đó, ai nây đều vội và trở về nhà, chạy trốn cái lạnh, trở về bên gia đình ,tận hưởng sự ấm áp của lò sưởi hồng than và làn khói nghi ngút tỏa ra từ bữa cơm tối.
Lão già mùa đông không chút ấm áp đến làm vạn vật chìm vào ảm đạm cướp đi không gian tươi mới như một quy luật vốn có của tạo hóa, khiến cho con người ta co ro vì cái rét.Nhưng chỉ khi đông về, rồi xuân mới đến thổi vào vạn vật một sức sống căng tràn.
Cây cối thay lá vào mùa đông
Tả cảnh mùa đông không lạnh
Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của nhửng bông hoa phượng vĩ, bằng lăng- mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn. Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm.
Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh, từ trong phòng có thể nghe thấy tiêng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa. Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. giờ đay nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc ngày cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Dến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bàu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.
Em rất thích mùa đông vì có thể ngôi bên ánh lửa bập bùng. Được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sông trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thẻ nói mùa đông không lạnh.
Đêm mùa đông lạnh lẽo
Tả cảnh mùa đông mưa phùn gió rét
Một năm có bốn mùa: mùa xuân, mùa hạ, mùa thu và mùa xuân. Nhiều người thích mùa xuân với sự sống đâm chồi nảy lộc, bắt đầu một năm mới với nhiều hy vọng mới. Nhiều người thích mùa hè với cánh hoa phượng đỏ rực hoà vào cái nắng hạ chói chang, nóng bỏng. Có người lại thích mùa thu với chút lãng mạn, thơ mộng của hoa cúc, của lá vàng rơi, của hương cốm ngọt ngào. Nhưng với em, mùa em thích nhất là mùa đông. Nó tuy lạnh nhưng lại mang đến cho em nhiều cảm xúc. Khung cảnh mùa đông mưa phùn giá rét đối với em mới thật tuyệt và đẹp đẽ biết chừng nào!
Mùa đông không ấm áp như mùa xuân, không chói chang như mùa hạ cũng không dịu êm như mùa thu mà nó mang một vẻ đẹp quá đỗi khắc nghiệt, nhưng cũng không kém phần thân thương. Bầu trời mùa đông xám xịt, những đám mê nặng nề, âm u như muốn kéo cả bẩu trời đổ sập xuống mặt đất vậy. Không khí mùa đông thì quá đỗi lạnh lẽo và giá rét. Gió thổi từng trận như muốn u cả tai người đi đường. Nhất là khi có thêm mưa phùn thì không gian và vạn vật càng chìm sâu vào trong sự âm u và lạnh lẽo. Mưa phùn không dữ dội như mưa rào nhưng nó mang lại một cái lạnh tới thấu xương cho vạn vật và cả con người.
Cây cối vào những ngày mùa đông mưa phùn giá rét thì rụng trụi lá, đứng co ro. Những cành cây không còn một tấm lá nào khẳng khiu, gầy guộc không còn chút sức vươn thẳng lên trời cao như những cánh tay đang cố gắng níu lại chút hơi ấm nào còn sót lại từ mùa thu đã qua. Người đi đường thì cũng hối hả hơn trong những bộ quần áo dày kín mít để tránh những cơn mưa phùn.
Mưa phùn rất dai dẳng, có thể mưa tí tách cả ngày, vài ngày hoặc cả một tuần cũng được. Những hạt mưa phùn nhỏ li ti nhưng đem theo không biết bao nhiêu là hơi lạnh của mùa đông, Mưa nhò nhưng rét tới mức buốt cả da thịt. Vạn vật chìm trong mùa đông mưa phùn thì dường như không còn chút sức sống nào nữa. Tuy vậy, mùa đông giá rét sẽ là cơ hội để mọi người đoàn tụ, quây quần bên mâm cơm vào mỗi tối và cảm nhận được sự ấm áp và hạnh phúc của gia đình. Mùa đông giá rét cũng là lúc ươm mầm sự sống để khi mùa đông tới nó sẽ sẵn sàng bùng nở, đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Khung cảnh mùa đông mưa phùn giá rét quả đúng là khắc nghiệt, vạn vật nhiều khi không sống qua nổi những ngày lạnh cao độ nhưng nếu vượt qua được thì nó sẽ có đu can đảm, dũng khí hơn bao giờ hết.
Trong bốn mùa trong năm thì em vẫn thích mùa đông nhất, thích cái rét của nó, thích chút khắc nghiệt của chính bản thân nó. Khung cảnh mùa đông mưa phùn giá rét không đẹp nhưng nó cũng không hẳn là đáng ghét, nó có một chút đáng thương và đáng yêu biết bao nhiêu!
Mùa đông lạnh giá và khắc nghiệt
Tả khung cảnh mùa đông giàu cảm xúc
“Lạnh quá!” Tôi giật mình khi nghe tiếng mẹ kêu nên vội vàng cời lại cái liễn đựng than, thổi phù phù cho liễn than hoa hồng lên rồi lại thở dài dựa vào tường. Cái liễn đã nóng, chiếc nắp đồng đậy ở trên hừng hực những lửa, ánh lên một màu đỏ quạch và hơi xỉn. Tôi hơ tay qua trên lửa, xoa xoa hai bàn tay vào nhau rồi xách cái liễn đặt đến gần giường mẹ. Gian buồng sáng lên và ấm màu lửa, mẹ cũng không trở mình nữa, chắc đã bớt sốt. Tôi dém lại chăn cho mẹ, lặng lẽ bước đến bên cửa sổ… ngoài kia, mùa đông giá rét đang ngự trị.
Bố tôi bảo chưa có mùa đông nào lạnh ghê gớm như năm nay. Quả thật, mấy ngày nay không gian chỉ toàn màu xám xịt. Gió cuộn thành từng luồng bàng bạc, cuốn theo bao nhiêu là đất, bụi và iá vụn đã queo quắt màu nâu xỉn. Con đường làng phía xa lấp ló trong sương mù. Thỉnh thoảng lại nghe có tiếng cành cây gãy răng rắc.
Một cơn gió lùa qua khe cửa mang thêm cái lạnh giá khiến tôi rùng mình dù đã mặc áo ấm và đang đứng trong nhà. Thường những đêm mùa đông, tôi nghe thấy nhiều tiếng động. Đó là tiếng giàn mướp xác xơ, cành quắt lại vỗ vào cọc, là tiếng chân người khách bộ hành đi ngoài đường giẫm lên lá khô giòn tan, là tiếng tranh trên mái nhà bị gió khua chạm vào nhau ràn rạt, là tiếng đứa trẻ hàng xóm khóc vì lạnh. Tôi gọi đó âm thanh mùa đông.
Phải có mùa đông tôi mới có thể có được cảm giác vui sướng mỗi khi thấy vầng thái dương ấm áp xuất hiện
Đã hơn sáu giờ sáng, tôi lấy chiếc khăn len dài quấn quanh cổ và đi ra ngoài. Trời sáng hẳn nhưng vẫn chưa nhìn thấy ánh mặt trời. Hơi nước vẫn còn đọng trên các lá cây ướt lạnh. Vậy mà bố tôi đã đi ra đồng từ lúc nào. Tôi lấy thóc cho lũ gà ăn và bỏ thêm ít rơm khô vào ổ cho con gà mái ấp. Rồi tôi đi quét dọn sân và ngõ. Sau mấy phút lao động, tôi cảm thấy nóng người lên. Đứng ở ngõ mà nhìn ra xa, mới thấy được toàn cảnh quê tôi. Những mái nhà tranh nấp dưới lũy tre xanh. Đôi nóc nhà có dòng khói lặng lẽ bay lên. như cố xua đi những cơn gió lạnh. Phía xa là cánh đồng loáng thoáng đám xanh đám nâu. Đám xanh là chỗ ươm mạ còn đám nâu là mảnh ruộng đang chờ được cấy. Con đường từ làng ra đồng có rặng phi lao xanh mướt giờ cùng ngả lướt theo chiều giổ. Ngoài đồng giờ chắc lạnh và nhiều gió lắm. Tự nhiên tôi thấy chán mùa đông vì cái lạnh của nó làm đôi chân bố tôi tím bầm mỗi khi bố ở đồng về. Và nó cũng là nguyên nhân làm mẹ tôi ốm. Ngày hôm kia mẹ đã bị cảm lạnh khi đi cấy.
Nhưng dù sao mùa đông cũng là một mùa đem lại cho con người nhiều cảm xúc. Dù không thích mùa đông nhưng tôi vẫn muốn có mùa đông và có đủ cả bốn mùa trong năm. Phải có mùa đông tôi mới có thể có được cảm giác vui sướng mỗi khi thấy vầng thái dương ấm áp xuất hiện xua tan đi những giá lạnh.
Cảnh mùa đông lạnh lẽo nhưng ấm áp
Các bài văn mẫu tả cảnh mùa đông trên đây được biên soạn bởi đội ngũ giáo viên Ngữ Văn với mong muốn giúp các em cải thiện được khả năng viết văn của mình. Các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn mẫu hơn và luyện viết thật nhiều để cải thiện điểm số của mình.
Các em có thể comment, chia sẻ hoặc trình bày bài viết của riêng mình ở bên dưới phần bình luận bài viết này. Chúc các em học tập tốt.
Minh Thư – CTV văn học của Baiviethay.com
Từ khóa tìm kiếm:
- https://baiviethay com/top-10-bai-van-mau-ta-canh-mua-dong-tren-que-huong-em-hay-nhat html
- tả cảnh mùa đông ở quê hương em ngan nhat
- tả cảnh mùa đông về trên quê hương em
- ta cảnh mùa đông trên quê hương em lớp 5
- ta lai que em vao mua dong da lanh
- tạ cảnh mùa đông trên quê hương em