Mẹ là người gần gũi nhất với chúng ta trong gia đình. Mẹ luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc cho con cái. Làm thật tốt bài văn tả mẹ là cách để chúng ta nói lời cảm ơn đến mẹ.
Dù nhắm mắt lại hình ảnh của mẹ vẫn hiện lên trong đầu chúng ta rõ mồn một. Ngoại hình của mẹ, giọng nói của mẹ, tính cách của mẹ,… là con chắc hẳn các em đã biết quá rõ. Tuy nhiên, để đưa những điều này vào trong một vài văn miêu tả thì không đơn giản. Phải viết thế nào cho hay và thể hiện được hết tình cảm của mình đối với mẹ đây? Để giúp các em làm tốt đề văn tả người mẹ, tả người mẹ yêu quý, tả mẹ yêu của em, chúng tôi đã biên soạn một số bài văn mẫu để các em tham khảo.
Tả mẹ và bố hạnh phúc bên em
Tả người mẹ của em
Ai trong chúng ta sinh ra cũng đều có mẹ. Nhờ có mẹ mà chúng ta được chở che, được quan tâm từng chút một. Mẹ vẫn luôn là mẹ cho dù mẹ có già nua và xấu xí thì trong mắt những người con mẹ vẫn luôn là người đẹp nhất. Với em cũng vậy, mẹ của em là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Năm nay mẹ em đã ngoài 40 tuổi rồi nhưng nhìn mẹ vẫn còn trẻ lắm. Mẹ có khuôn mặt hiền từ, phúc hậu với đôi mắt bồ câu rất đẹp. Làn da của mẹ trắng mịn màng nhờ được chăm sóc một cách cẩn thận. Mái tóc mẹ đen nhánh. Mẹ em để tóc dài ngang vai và thường buộc lên một cách gọn gàng. Cách ăn mặc của mẹ thì vô cùng giản dị. Mẹ thường mặc trang phục có màu tươi sáng nên trông mẹ lại càng trẻ hơn.
Trong công việc mẹ là người vô cùng tận tụy. Mẹ làm tất cả mọi việc từ việc lớn tới việc nhỏ. Hàng ngày mẹ đi làm giống như bao nhiêu người phụ nữ khác. Khi về nhà mẹ lại lo toan thu vén việc gia đình. Đôi tay mẹ đã chai sạn đi nhiều vì vất vả công việc, lo cho gia đình. Hàng ngày mẹ là đầu bếp chính trong gia đình. Nhờ có mẹ mà bố con em luôn có những bữa ăn ngon. Mẹ lo cho em từng li, từng tí để em luôn khỏe mạnh. Không chỉ vậy, mẹ em còn có tấm lòng nhân ái luôn yêu thương giúp đỡ mọi người.
Mẹ chính là động lực, là nguồn sống của em. Nhìn vào mẹ em thấy mình cần cố gắng nhiều hơn nữa để sau này có thể thành công được như mẹ.
Mẹ là người luôn quan tâm chăm sóc tôi
Tả người mẹ yêu quý của em
Trong gia đình em, mọi người đều dành cho nhau những tình cảm vô cùng thân thương. Nhưng người thương em nhất, gần gũi với em nhất chính là mẹ của em.
Mẹ em năm nay 40 tuổi. Mẹ có một thân hình mảnh mai và thon thả. Mẹ để mái tóc dài ngang lưng, mượt và đen óng. Những lúc làm việc mẹ thường búi tóc lên gọn gàng còn những lúc đi chơi mẹ thường để xõa tóc. Khi mẹ nhìn em, đôi mắt của mẹ mở to, đen láy và bộc lộ rõ tình yêu thương dành cho em. Mẹ có làn da trắng, đôi môi hồng và nụ cười hiền từ. Những điểm này khiến mẹ trông trẻ hơn nhiều so với tuổi. Em thích nhất là ngắm mẹ lúc mẹ cười vì khi ấy mẹ thật xinh.
Để nuôi em khôn lớn mẹ em đã rất vất vả. Từ những ngày em còn nhỏ đôi tay mẹ lúc nào cũng nâng niu, chăm sóc cho em. Vì ngày nhỏ em còi cọc nên lúc nào mẹ cũng thương. Mẹ làm nghề may nên ở nhà mẹ vừa may, vừa chăm em cho bố yên tâm đi làm. Đến bây giờ cuộc sống đã ổn định hơn, mẹ mở một xưởng may cho riêng mình. Công việc của mẹ vất vả hơn nhiều nhưng mẹ vẫn lo chu toàn việc nội trợ trong nhà. Từng bữa ăn, giấc ngủ của em đều có mẹ bên cạnh nâng niu. Khi em ốm mẹ ân cần chăm sóc. Khi em mắc lỗi mẹ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mẹ là người dạy cho em những điều hay, lẽ phải trong cuộc sống.
Thật tự hào biết bao khi em được là con của mẹ. Em tự hứa với bản thân sẽ chăm ngoan, học giỏi để không phụ công ơn biển trời của mẹ.
Mỗi khi bên mẹ em cười rất nhiều
Tả mẹ yêu của em
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình. Mẹ lúc nào cũng ở bên cạnh em, lắng nghe và trò chuyện cùng em.
Mẹ em năm nay 38 tuổi, mẹ có dáng người thon thả và mái tóc dài óng mượt. Mẹ em đẹp lắm. Mẹ có khuôn mặt trái xoan cùng với đôi mắt sáng long lanh. Mỗi khi mẹ bước đi, dáng đi của mẹ uyển chuyển, duyên dáng. Đôi môi của mẹ đỏ hồng và nước da trắng. Mỗi khi đi ra ngoài mẹ em ăn mặc và trang điểm rất giản dị. Mỗi sáng mẹ thường dậy từ sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình rồi đi làm. Mẹ em là một giáo viên nên công việc của mẹ khá bận rộn. Ban ngày thì bận công tác giảng dạy, tối đến lại soạn giáo án, chấm bài. Vậy nhưng mẹ vẫn chăm lo cho em từng chút một. Chiều đến, mẹ cặm cụi trong bếp nấu từng món ăn thật ngon cho cả gia đình thưởng thức. Ở trường mẹ là giáo viên giỏi, ở nhà mẹ là người mẹ hoàn hảo. Mẹ không chỉ dạy em học mà còn dạy em cách làm người.
Yêu thương mẹ, em luôn cố gắng học tập thật chăm chỉ để mẹ vui lòng.
Mẹ rất bận nhưng luôn dành thời gian chơi với em
Tả về người mẹ của em
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào.”
Quả đúng như vậy tình cảm mẹ dành cho ta là vô bờ bến, là đấng sinh thành nuôi dưỡng ta khôn lớn trưởng thành, sẵn sàng chia sẻ ngọt bùi cho con. Hình ảnh mẹ luôn chiếm vị trí quan trọng trong trái tim nhỏ bé của tôi.
Năm nay mẹ tôi đã bước sang tuổi bốn mươi, cái tuổi không còn được trẻ nữa. Mẹ không cao lắm,dáng người dong dỏng, mẹ không mập lắm và có phần hơi gầy bởi có lẽ mẹ phải lo toan vất vả mọi công việc trong gia đình. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan ưa nhìn, nước da mẹ không được trắng hồng mà hơi ngăm ngăm đen vì những năm tháng dãi dầu với nắng mưa, nước da bánh mật nhưng khỏe khoắn cùng với chiếc mũi dọc dừa rất hài hòa với gương mặt của mẹ. Nổi bật trên khuôn mặt xinh xắn của mẹ là đôi mắt. Mọi người thường nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Thật đúng như vậy, mỗi khi tôi được điểm cao đôi mắt ấy luôn ánh lên niềm vui còn khi tôi được điểm kém hay vô tình làm việc gì khiến mẹ buồn thì đôi mắt ấy lại nặng trĩu nỗi buồn. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, tôi thấy cả một vùng trời yêu thương mà mẹ dành cho mình. Mẹ có hàm răng trắng, đều tăm tắp như hạt bắp.
Mỗi khi mẹ cười đề lộ ra hàm răng cùng với chiếc răng khểnh trông mẹ thật duyên. Nụ cười hiền từ ấm áp như truyền cho tôi hơi ấm của tình thương. Mái tóc mẹ không còn đen nhánh như trước nữa bởi có lẽ mái tóc ấy phải hứng bao sương gió. Đôi tay mẹ không còn là đôi tay búp măng như thời con gái nữa mà giờ cũng có những vết chai sạn, những vết nứt nẻ. Mỗi khi áp vào má tôi đôi bàn tay thô ráp thì tôi cảm nhận được nỗi vất vả của mẹ và lúc đó tôi chỉ ước sẽ giúp đỡ mẹ thật nhiều lúc này.
Mẹ là người luôn quan tâm đến gia đình. Ban ngày mẹ đi làm, tối về mẹ còn vun vén cho công việc nhà. Tuy bận công việc nhưng mẹ cũng không quan tâm đến con cái. Vào mỗi buổi tối mẹ thường dạy tôi học bài, có bài nào không hiểu mẹ còn ân cần giảng giải cho tôi từng li từng tí để tôi hiểu bài hơn. Mẹ tôi tính tình rất hiền nhưng lại vô cùng nghiêm khắc trong công việc. Tôi nhớ có lần tôi mắc lỗi làm mẹ buồn lòng, và lúc đó mẹ cũng đã chỉ cho tôi cái đúng cái sai, cái nên làm hay không để tôi thay đổi. Dù là lỗi to hay nhỏ thì mẹ đều nghiêm khắc phạt tôi ở những mức độ khác nhau để rút ra bài học cho bản thân. Vì thế tôi cũng luôn phải ý thức bản thân phải sống tốt để mẹ không phiền lòng. Mẹ như ngọn gió sưởi ấm cho con mỗi khi đông về, mẹ như vầng mặt trời của mỗi đứa con. Vào mỗi buổi tối mẹ thường kể cho tôi nghe rất nhiều những câu chuyện thú vị rồi mẹ cũng hát ru tôi bằng giọng ngọt ngào, trìu mến, thân thương. Qua lời ru của mẹ tôi cũng cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến mẹ dành cho ta.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, tình cảm ấy đã nuôi ta khôn lớn trưởng thành và chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm đáng kính trọng. Mẹ như là nguồn động lực dõi theo bước chân ta trên chặng đường dài. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ vui lòng.
Mẹ và em cùng nhau chuẩn bị ăn tối cho cả nhà
Tả mẹ kính yêu của em
Chúng ta có được đôi mắt để thấy cuộc sống, có được một cuộc đời để sống và tận hưởng thường cảm ơn tạo hóa, cảm ơn chúa trời. Nhưng đôi khi lại vô tình quên mất người trực tiếp trao sự sống cho mình, người đi suốt cuộc đời không ai có thể hiểu con hơn, chính là mẹ. Và mẹ là ý nghĩa lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Người khác vẫn thường tự hào rằng mẹ họ là một cô giáo, là một người phụ nữ rất xinh đẹp. Tôi luôn tự hào vì mình có một người mẹ nông dân và chẳng có gì nổi bật lắm. Như bao người nông dân khác chỉ biết “đầu tắt mặt tối” đi làm để kiếm tiền nuôi con cái, mẹ tôi không có nước da hồng hào, cũng chẳng có đôi mắt bồ câu hay mũi dọc dừa. Nước da mẹ đã đen sạm, in màu sương gió và nắng gắt. Mẹ tôi cũng không có gì đặc biệt. Khuôn mặt bình thường như những người phụ nữ bình thường, mái tóc dài thường được búi gọn bởi một chiếc đũa để dễ dàng cho làm việc. Mẹ cũng không biết cách đi đứng, ăn nói nhã nhặn và tế nhị theo tiêu chuẩn người phụ nữ. Như những người nông dân luôn thật thà chân chất, mẹ luôn nghĩ gì sẽ nói ấy.
Những người nông dân không biết nói những lời yêu thương mềm mại. Họ chỉ thể hiện bằng hành động. Mẹ tôi cũng vậy. Không biết mẹ đã nói rằng mẹ yêu tôi lần nào chưa? Theo trí nhớ của tôi thì là chưa. Nhưng tôi chắc chắn rằng mẹ rất yêu và thương tôi. Mẹ không nói yêu nhưng mọi đồ ăn, mọi thứ tốt nhất mẹ đều dành cho tôi. Không nói thương tôi, nhưng mẹ vẫn vừa mắng vừa xót khi thấy tôi bị thương, mẹ không cho tôi làm những việc nặng nhọc. Mẹ biết rằng, chỉ có học với giúp cuộc đời con cái không khổ như mình nên dẫu nhà không có điều kiện nhưng không bao giờ mẹ để tôi thiếu gì so với bạn bè, chưa lần nào mẹ phàn nàn về chi phí đi học. Những lời mắng mỏ còn nhiều hơn cả yêu thương, nhưng những hành động yêu thương còn nhiều hơn thế nữa. Những người nông dân hiền lành, chân chất nhưng luôn giàu tình yêu thương và đức hi sinh như thế.
Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay không mềm mại như những tháp bút như những giáo viên, không uyển chuyển như những người phụ nữ truyền thống, bàn tay ấy thô ráp và nứt nẻ. Công việc đồng áng, những ngày gánh hàng ra chợ bán đã làm cho đôi tay kia chai sạn như thế nào, mẹ cũng biết nữa. Có những lớp da đã bị bong ra một mảng, chẳng dễ nhìn một chút nào. Nhưng đôi bàn tay ấy lại ấm áp đến lạ kì. Đôi bàn tay nuôi tôi lớn đến giờ. Đôi bàn tay tết tóc cho tôi mà ngày nào bọn bạn cũng khen tôi nức nở. Đôi bàn tay đã nấu cho tôi những món ngon nhất trên đời mà có lẽ sơn hào hải vị cũng không thể bằng được; đã quạt cho tôi những trưa hè nắng gắt, đắp chăn cho tôi vào những khuya tôi ngủ quên. Đôi bàn tay đã đánh đòn tôi rồi lát sau chính nó lại thoa thuốc cho tôi. Và mỗi khi tôi áp má vào tay mẹ, tôi lại thấy một sự bình yên đến lạ kì. Chỉ có tình yêu thương của người mẹ mới chính là lá chắn tốt nhất cho con suốt cả cuộc đời.
Tôi tự hào vì mẹ mình. Tự hào về một người mẹ bình thường nhưng lại có một tình yêu hơn cả bình thường. Dẫu sau này, cuộc đời có như thế nào, chữ “Mẹ” ấy vẫn mãi không thay đổi. Mãi mãi…
Mẹ chăm sóc em khi em bị ốm ở nhà
Tả người mẹ hiền hậu của em
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con “
Những câu thơ bất giác làm rung lên những cảm xúc mãnh liệt khi nhớ về mẹ. Cả một đời mẹ đã vất vả vì tôi.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Một mình mẹ thay bố là trụ cột gia đình chăm sóc hai chị em tôi. Từ nhỏ thiếu vắng tình yêu thương của bố, mẹ luôn chăm bẵm, vỗ về và đóng vai vào một người bố để lấp đầy khoảng trống trong chúng tôi. Cả dáng hình của mẹ toát lên vẻ khắc khổ của một đời cay đắng, lam lũ. Cái dáng người gầy gò đi liêu xiêu trong nắng chiều sắp tắt. Cái dáng người còng lưng cấy mạ giữa trưa hè tháng Sáu nắng như đổ lửa. Dáng hình ấy, cả cuộc đời tôi khắc cốt nhớ ghi. Mái tóc xanh thời con gái ngày nào giờ đã điểm bạc. Nhìn những sợi tóc trắng màu thời gian ấy, tôi biết mẹ đã vất vả vì chúng tôi biết nhường nào. Mẹ luôn che giấu nỗi cơ cực của mình bằng một đôi mắt trìu mến, ánh lên những tia bình yên khi nhìn chúng tôi cùng một nụ cười đẹp. Ánh mắt bao đêm thao thức khi chúng tôi trái gió trở trời, ánh mắt đã khóc đã cười vì vui buồn của chúng tôi, ánh mắt mà mỗi khi nhìn vào tôi thấy lòng yên tâm hơn đến lạ. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương, chai sần vì một đời bán mặt cho đất bán lưng cho trời.
Mẹ tôi hiền lắm. Chưa bao giờ mẹ đánh hay mắng chửi nặng lời với hai chị em tôi. Mẹ lặng lẽ hi sinh thầm lặng để chúng tôi bằng bạn bằng bè. Cuộc sống mưu sinh đè nặng lên đôi vai gầy của mẹ, hằn sâu dưới những nếp nhăn của thời gian vất vả. Tôi nhớ có tối mẹ cấy nốt gánh mạ rồi mới về, có những sớm mẹ dậy từ lúc gà chưa gáy để cắt rau ra chợ bán, có những trưa mẹ gặt nốt thửa ruộng dở rồi mới về trong cái nắng như thiêu như đốt. Mẹ không khi nào nói mệt nhưng tôi biết mẹ khổ cả một đời, mẹ chỉ mong sau này chúng tôi thành đạt nên người. Những đêm chợt tỉnh, tôi thấy mẹ cặm cụi bên ánh đèn vàng vá áo cho tôi,… Khi ấy tôi chỉ muốn sà vào lòng mẹ mà khóc, mà nũng nịu,…
Ngày mai – đứa con gái bé bỏng của mẹ sẽ khôn lớn, trưởng thành từ chính bàn tay diệu kì của mẹ. Mẹ hãy yên tâm về chúng con, nhất định sẽ không để phụ lòng mong mỏi của mẹ. Yêu mẹ của con!
Mẹ hay may vá và mua quần áo mới cho em mặc
Tả về mẹ tuyệt vời của em
“Nếu ai còn mẹ
Xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn
Vương mắt mẹ nghe con…”
Người cho bạn thiên chức được sống như ngày nay chính là mẹ. Người mà ở đó ta không bao giờ thấy thiếu vắng hơi ấm, không bao giò thua lỗ về tình thương, không bao giờ bị lừa dối bởi tình cảm… Trên đời chỉ có mẹ là người ta đáng tin nhất. Ai cũng có một người mẹ như thế. Và bản thân tôi cũng vậy, cũng có một người mẹ tuyệt vời biết bao.
Năm nay mẹ tôi đã 38 tuổi, cũng còn khá trẻ nhưng lại hằn rõ những dấu vết tần tảo thời gian. Thay vì có một làn da trắng sáng thì da mẹ sạm sạm nắng do những hôm đứng đồng vào những trưa hè nóng oi bức tưởng như ngộp thở. Khuôn mặt mẹ vẫn nhỏ nhắn hình trái xoan, gò má mẹ cao, gầy gầy trông rất đáng thương. Bàn tay bàn chân mẹ xương xương, các đường gân tay nổi rõ lên cùng đó là những vết chai sạn to lấm tấm. đôi bàn tay ấy đã phải sớm hôm dãi nắng, sớm ngày đầu tắt mặt tối lo cho gia đình tôi. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xương xương ấy là đôi môi lúc nào cũng nở tươi nụ cười lạc quan với đời. Dù chưa bước qua tuổi tứ tuần nhưng mẹ già nhanh hơn tuổi, cũng chỉ bởi những đứa con như tôi. Dù mẹ không đẹp như bao người ngoài kia nhưng trong tôi, mẹ lại là người phụ nữ, là thánh nữ trong lòng tôi.
Mẹ hiền lành, dịu dàng, luôn mang một phong thái rất đoan trang đằm thắm khiến mọi người khi tiếp xúc đều cảm thấy rất nhẹ nhàng mà gần gũi. Mẹ thường xuyên giúp đỡ mọi người, hàng xóm nếu như cần thiết. Mẹ sẵn sàng xắn tay xắn quần để giúp đỡ mà không nề hà hay toan tình. Rồi những lúc rảnh rỗi mẹ vẫn tích cực tham gia các hoạt động của làng xã. Đó cũng chính là lí do ai ai cũng quý mến mẹ, một người phụ nữa phúc hậu tốt bụng.
Đối với chúng tôi, mẹ là hình tượng của sự yêu thương chở che. Mỗi sáng khi cả nhà còn chìm trong giấc ngủ thì mẹ đã dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, cho chị em chúng tôi được kịp giờ đi học. Ngồi trên chiếc xe đạp hàng ngày tới trường, tuy có hơi sóc, có hơi ê nhưng mẹ luôn cố gắng che nắng, chắn mưa đưa đón tôi hằng ngày đến trường. Đó luôn là những giây phút hạnh phúc của đời tôi đã xua tan hết mọi khó khăn kia. Rồi nhớ những trưa mẹ đi làm đồng về, vương trên khuôn mặt ấy là những giọt mồ hôi chảy dài, lưng áo ướt đẫm, là những lúc mẹ bán lưng cho trời bán mặt cho đời vào những buổi trưa nắng vỡ đầu. Nhưng chỉ cần có con điểm số 10 là dường như nụ cười trên môi mẹ xoa tan, đánh vỡ hết mọi mệt nhọc kia.
Tôi vẫn còn nhớ hè năm ngoái, khi chuẩn bị vào lớp 6. Là dấu mốc chuyển cấp của tôi. Để đủ tiền trang bị tiền sách, bộ quần áo đồng phục mới thì mẹ con tôi đã phải chất cả một xe rau thật nặng đi ra chợ trên con đường làng ngoằn ngoèo. Chân đất mẹ cứ thoăn thoắt đẩy xe to như vậy, dù mệt nhưng mẹ vẫn mặc cả từng đồng để có tiền mua từng chiếc bút quyển vở cho tôi. Tôi thấy thương mẹ xiết bao.
Đời này, dẫu có ra sao, đi đâu về đâu thì mẹ luôn là người tôi nghĩ đến đầu tiên. Người mà tôi trân quý biết bao cho đủ. Mẹ luôn dạy bảo, mang cho tôi những câu chuyện đầy tính giáo dục bởi mẹ khát khao chị em tôi nên người như nào. Mẹ thường dạy: ra ngoài phải mạnh mẽ nếu không đời sẽ quật ngã các con. Vâng lời mẹ, nhưng mẹ à khi trở về bên mẹ thì con mãi chỉ là đứa con bé nhỏ xiết bao trước vòng tay yêu thương rộng lớn của mẹ
Tình thương, sự hi sinh của mẹ chắc cả đời này tôi cũng không trả sao cho hết. Chỉ biết cố gắng chăm chỉ học hành để không phụ lòng mẹ. Con yêu mẹ!
Mẹ cũng hay đọc truyện cho chúng em nghe
Tả người mẹ nhân hậu của em
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gủi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Mẹ là người bạn thân thiết của em
Mẹ quả là người tuyệt vời phải không nào. Có nói thế nào cũng không thể diễn tả hết được tình cảm của con cái dành cho mẹ. Bài văn tả người mẹ của em dù thế nào chắc chắn cũng khiến mẹ của em cảm động đấy. Hãy viết nó bằng tất cả tình cảm của mình dành cho mẹ em nhé.
Các em có thể bình luận và trình bày bài viết của mình ở bên dưới bài viết này. Chúc các em học tập tốt.
Minh Thư – CTV văn học của Baiviethay.com
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Tả bạn trai thân thiết của em
Tả bạn trai thân thiết của em Bài làm Trong gia đình, những người thân [...]
Th12
Tả ca sĩ Thùy Chi đang biểu diễn trên sân khấu
Tả ca sĩ Thùy Chi đang biểu diễn trên sân khấu Bài làm Với học [...]
Th12
Tả con cá vàng bơi trong bể kính
Tả con cá vàng bơi trong bể kính Bài làm Không gian căn nhà nhỏ [...]
Th12
Tả cảnh buổi sáng trên cánh đồng quê em
Tả cảnh buổi sáng trên cánh đồng quê em Bài làm Em thường ví quê [...]
Th12
Tả cảnh con đường đi học từ nhà đến trường
Tả cảnh con đường đi học từ nhà đến trường Bài làm Con đường từ [...]
Th12
Tả cảnh đẹp ở địa phương em – tả khu du lịch Núi Ngăm
Tả cảnh đẹp ở địa phương em – tả khu du lịch Núi Ngăm Bài [...]
Th12